Khi chẩn đoán chỉ là bước đầu: Nghệ thuật thực hành y khoa
Chẩn đoán không phải là đích đến, mà là khởi đầu hành trình điều trị – khám phá tư tưởng sâu sắc của Martin H. Fischer về vai trò thực sự của bác sĩ trong chăm sóc y khoa toàn diện.

Martin H. Fischer – bác sĩ và giáo sư y khoa gốc Đức nổi tiếng tại Mỹ – từng để lại nhiều nhận định sâu sắc về nghề y. Trong đó, ông viết: “Diagnosis is not the end, but the beginning of practice.” (Tạm dịch: “Chẩn đoán không phải đích đến, mà là khởi đầu hành trình điều trị và chăm sóc bệnh nhân”)
Câu nói nổi tiếng này nhấn mạnh một chân lý quan trọng trong y học: chẩn đoán không phải là đích đến cuối cùng, mà chỉ là điểm khởi đầu trong hành trình chăm sóc bệnh nhân. Việc xác định chính xác bệnh lý là bước nền tảng, giúp bác sĩ định hướng điều trị. Tuy nhiên, nếu dừng lại ở chẩn đoán, người thầy thuốc mới chỉ hoàn thành một phần của nhiệm vụ.
Thực hành y khoa bắt đầu thật sự sau khi có chẩn đoán. Đó là quá trình phức tạp bao gồm lựa chọn phác đồ điều trị, theo dõi đáp ứng, điều chỉnh kế hoạch chăm sóc, và đôi khi là đưa ra quyết định trong những tình huống không chắc chắn. Chính trong giai đoạn này, kiến thức, kinh nghiệm lâm sàng và y đức của người bác sĩ được thể hiện rõ nhất. Điều trị không chỉ là vấn đề khoa học, mà còn là nghệ thuật – nơi mà mỗi quyết định đều phải cân nhắc giữa bằng chứng và con người cụ thể trước mắt.
Bởi vậy, trong y học, chẩn đoán đúng là điều kiện cần, nhưng không phải điều kiện đủ. Hành trình chữa bệnh đòi hỏi sự liên tục, tận tâm và khả năng thích ứng không ngừng. Chỉ khi đặt chẩn đoán làm điểm xuất phát thay vì điểm kết thúc, người bác sĩ mới có thể đồng hành trọn vẹn cùng bệnh nhân trên con đường phục hồi và chữa lành.
Nhóm Biên soạn NeoMedic